7.
Lễ trao giải Mẫu đơn được truyền hình trực tiếp.
Trên sân khấu đang chiếu các tác phẩm đề cử giải ảnh hậu.
Tôi nín thở chờ đợi. Người dẫn chương trình cầm lá phiếu trong tay:
“Công bố tiếp theo tại giải Mẫu đơn lần thứ 20, hạng mục Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.
“Đó chính là--- “Nhiên Hạ” – Hạ Lương!”
Đầu óc tôi trống rỗng, bước lên sân khấu, đến khi cầm chiếc cúp nặng trịch trên tay mới cảm thấy chân thực.
Tôi cầm micro, hít sâu một hơi:
"Trước hết, tôi muốn cảm ơn những người bạn đã yêu mến và ủng hộ tôi. Cảm ơn đạo diễn của bộ phim này, Hứa Tán.
"Cảm ơn Phương Chi Nhan đã dũng cảm tranh đấu cùng tình yêu vô hạn của Hứa Phi dành cho cô”
…
Sau khi nói một loạt các câu cảm ơn, tôi nhìn vào máy quay, lúc này chắc anh cũng đang xem tôi:
“Cuối cùng, cảm ơn người yêu của tôi – Cố Nhiên. Em yêu anh!”
Dưới khán giả xôn xao. Giây tiếp theo, tiếng vỗ tay vang lên như sấm.
[Ôi trời ơi, đây có phải là sức mạnh của một Ảnh hậu không?]
[Muội bảo thật mạnh mẽ và soái!]
[Ô ô ô, CP mà tôi đu đeo là có thật rồi!]
[Hai người bọn họ thật xứng đôi, Ảnh đế Ảnh hậu!]
Tôi cầm cúp đi về phía hậu trường, bị một đám phóng viên vây quanh:
“Tan lễ, Hạ ảnh hậu định làm gì?”
Tôi cười trả lời:
“Ở nhà đang có người chờ tôi về ăn cơm”
Khi tôi về đến nhà, thấy trên bàn đã bày biện đầy đủ bữa tối cùng hoa tươi.
Cố ảnh đế ôm hoa có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-mat-cua-anh-de-dien-thoai-gia-bien/2774093/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.