Chuyện ta là yêu quái cứ thế trôi qua.
Lễ thành hôn diễn ra bình thường.
Sau khi biết Phương Văn Châu cưới một hồ yêu những tên bắt yêu kia cũng chẳng hề tỏ ra bất ngờ hay kinh ngạc.
Ta không hiểu.
Bọn họ thế mà lại còn đối với ta vô cùng tốt, lúc đi ngang qua, đều sẽ nói một tiếng chúc mừng, gọi ta một tiếng tẩu tử.
Ta hỏi Phương Văn Châu, Phương Văn Châu chỉ cười:
"Có thể làm bằng hữu của ta, tất nhiên là chung chí hướng, bản thân ta đều không để ý, bọn họ không có lý do gì để ý."
Ta đột nhiên cảm thấy mình là yêu quái may mắn nhất, hạnh phúc nhất trên thế giới này.
Ta có một trượng phu là tróc yêu sư cường đại, trượng phu tróc yêu sư còn có một đám bằng hữu tróc yêu sư lợi hại.
Hiện tại ta thuộc về loại yêu quái có hậu trường cường đại nhất.
Nhân yêu lưỡng đạo đều có thể hoành hành ngang dọc.
Ta còn có rất nhiều tiền, tiền của Phương Văn Châu hiện tại đều ở chỗ ta.
Chỉ cần hắn đối xử không tốt với ta, ta liền có thể lấy hết tiền của hắn chạy trốn.
Chỉ là ban đêm, ta có chút tội lỗi.
Phương Văn Châu... rất biết chơi.
Nam nhân này quả nhiên không phải thứ tốt, ngày thường mặc quần áo vào, một bộ dáng thanh phong đạo cốt, ban đêm cởi quần áo ra còn d.â.m đãng hơn cả ta:
"Nương tử, lộ đuôi ra cho ta sờ sờ."
“Chân nương tử thật đáng yêu.”
“Nương tử sao không hút tinh khí của ta? Yêu quái khác nào có được cơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-mat-cua-troc-yeu-su/1602812/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.