Nhan Hi rất tức giận, phi thường tức giận, tức khí bốc cháy lên tận đỉnh đầu.
Nhan Dung cùng Trúc Diệp Đồng bị đuổi ra ngoài, sự giúp đỡ duy nhất đã không còn, chỉ có Đào Tiểu Vi một mình đối mặt cơn thịnh nộ của tướng công, lòng của nàng cũng khiếp đảm, gục đầu xuống không dám nhìn tới mặt Nhan Hi, như con thỏ nhỏ phủ phục dưới chân ác lang, im lặng mà chờ ác lang mài hảo hàm răng, rồi đem nàng nuốt vào bụng.
“Ngươi còn có gì để nói?” Nhan Hi khẩu khí không tốt, từng lời nói ra như chứa gió tuyết của trời đông giá rét, Đào Tiểu Vi bị gọi giật mình, thân thể lặng lẽ xê dịch ra xa, ai, tuy rằng không hề có chút tác dụng nào, bất quá trong tâm lý vẫn nghĩ có thể an toàn một chút.
“Ta vốn không nghĩ cho ngươi ăn Nhạn Đãng Sa.” Nàng cẩn cẩn dực dực nói, nhìn vào mắt Nhan Hi, lại bị ánh mắt băng lãnh nhìn trở lại, nàng lập tức dời đi đường nhìn, cuối đầu kính cẩn nghe theo.
“Ngươi dám nói, ngươi không nghĩ qua chính mình sẽ ăn Ttuyệt Tử hoàn?” Nhan Hi quan tâm không phải cái này, hiện tại hắn là hận không thể một ngụm đem bình Nhạn Đãng sa nuốt vào bụng, bằng không sớm muộn cũng có một ngày, hắn cũng bị tiểu nữ nhân vô tâm vô phế này làm tức chết, so với sự thống khổ đó, Nhan Hi thật ra nghĩ, dù bị nàng dùng Nhạn Đãng sa độc chết cũng là một việc tốt hơn nhiều.
Đào Tiểu Vi chớp chớp mắt, lông mi thật dài rũ xuống, cho nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/622970/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.