"Ngọc quý nhân cùng Tuyết quý nhân hiện tại là phi tử của hoàng đế, để được ra cung thủ tục phi thường phức tạp, cho dù hiện tại có mời chỉ sợ cũng không kịp." Nhan Hi đem lý do đã sớm chuẩn bị tốt để từ chối nàng.
Đào Tiểu Vi cúi đầu, ngón tay quấn lấy lọn tóc đen dài của Nhan Hi.
Không gặp được sao?
Theo như bình thường tới gần đại hôn thường là do phụ mẫu chuẩn bị mọi thứ, nhưng với nàng, tất cả đều do người trong phủ làm thay, mỗi khi nghĩ đến đây Đào Tiểu Vi có chút thất vọng.
Nàng thực sự rất mong muốn mượn cơ hội này có thể gặp mặt các tỷ tỷ.
Nhan Hi vỗ vỗ lưng nàng.
"Vi vi, sau hai ngày cử hành đại hôn xong chúng ta sẽ lên đường, đi xa nên tiêu hao nhiều thể lực, cho nên ngươi sau này phải chú ý ăn uống, hảo hảo nghỉ ngơi, nếu là ngã bệnh sẽ rất không tốt." Nhan Hi có thể biết được suy nghĩ của Đào Tiểu Vi, biết nàng lại nghĩ tới Tề quốc đã diệt vong, cho nên hắn cố ý nhắc tới chuyện đi xa làm Đào Tiểu Vi cảm thấy hứng thú mà quên đi phiền muộn.
Quả nhiên, nàng liền vỗ ngực, "Yên tâm đi, ta thân thể rất tốt, phong hàn cũng không thể làm hại a."
Thanh âm càng thêm trầm thấp mềm nhẹ mà nồng đậm dụ hoặc, "Nói miệng không bằng chứng cớ, hiện tại mau tiến vào chăn ngủ."
"Thế nhưng. . ." Ngày hôm nay chuyện muốn thương lượng đã hoàn thành đâu.
Đã đến lúc cần rời đi, trong nháy mắt một đạo khí lực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/623262/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.