Phong Ninh ngẩn người một chút, để Bách Hợp kéo mình đi. Trần Nhạc Nhạc vẫn giữ tư thế gục đầu xuống bàn, toàn thân run cầm cập.
“Cô ơi, cô vẫn ổn chứ? Có cần báo cảnh sát không?” Lúc nãy mọi người trong quán cà phê đều thấy Bách Hợp tát Trần Nhạc Nhạc một cái, chỉ có điều họ ngại vì Phong Ninh có vẻ cao lớn nên không ai dám tới đây. Giờ hai người kia đã đi, nhân viên phục vụ liền tới hỏi thăm, cẩn thận kéo cái bàn ra xa Trần Nhạc Nhạc, nhìn gương mặt xinh đẹp hằn rõ vết bàn tay thì lập tức lộ vẻ đồng tình.
Nhưng lúc này, điều mà Trần Nhạc Nhạc không cần nhất là sự đồng tình của người khác.
Đời trước, trong buổi tiệc sinh nhật của cô ta, lúc bị lộ chuyện nghiện ngập, biểu cảm của những người xung quanh khi nhìn cô ta chính là như thế, vừa kinh ngạc vừa tò mò, pha thêm chút thương hại. Tình cảnh bây giờ là đời trước bỗng nhiên giống nhau một cách kì lạ, khiến cô ta không chịu nổi. Trần Nhạc Nhạc cắn chặt môi, gò má vẫn nóng hừng hực, đời trước từng bị người ta đánh vào mặt, cô ta đã thề rằng sẽ không để ai tát mình nữa. Nhưng vừa rồi bị Bách Hợp đánh, cô ta không thể đánh trả, Phong Ninh ngay lập tức đã ở bên cạnh Bách Hợp, áp chế cô ta hoàn toàn.
Nếu trước đây, bên cạnh cô ta cũng có một kỵ sĩ như thế, có phải cô ta sẽ không cần chịu nhiều ấm ức không?
“Không cần đâu.” Trần Nhạc Nhạc nhẹ nhàng nói, cho dù từng thề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bia-do-dan-tien-cong-chiem-dong/2152254/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.