11.
Sau sự việc hôm đó, Hàn Thủy luôn có vẻ muốn trốn tránh ta.
Ta cũng không phải muốn ra vẻ ức h.i.ế.p lương gia thiếu nam, chỉ là hắn dù sao cũng là nam sủng trên danh nghĩa của ta, không thể không cùng ta diễn kịch cho giống một chút. Chuyện vui chơi hưởng lạc như vậy sao có thể tránh được.
Đã muốn lấy nam sủng ra để che giấu bản thân, vậy thì phải khiến cho tất cả mọi người đều tin tưởng mới được.
Ta quyết định phải để cho triều thần ai nấy đều được chứng kiến sự hoang dâm vô độ của ta, cho nên vào ngày dọn vào phủ công chúa, mở cửa nghênh khách, mở tiệc chiêu đãi khắp nơi.
Nhiếp chính vương và Đại tướng quân đương nhiên nằm trong danh sách được mời.
"Hàn Thủy, buổi tiệc tối nay ngươi phải phối hợp với ta."
Hàn Thủy đang cầm vải bông lau chùi chủy thủ, nghe vậy động tác trên tay khựng lại: "Ta muốn dịch dung."
Ta theo tiền bối đã lâu, không chỉ học được một thân bản lĩnh dùng độc của người, mà còn lĩnh ngộ được cả thuật dịch dung. Hàn Thủy muốn dịch dung, ta cũng không sao cả, dù sao cũng chỉ là muốn để người ngoài biết ta có một nam sủng được sủng ái vô cùng, dung mạo thế nào là chuyện thứ yếu. Hơn nữa phần lớn thời gian hắn vẫn là ám vệ của ta, để người khác nhận ra hắn cũng không tốt.
Bất quá đã muốn ta hỗ trợ, ta đương nhiên phải đòi chút lợi lộc.
"Được thôi, ta giúp ngươi." Ta nằm bò trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bia-vo-tu/1715822/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.