5.
Ta trở về hoàng cung, nhưng lại không hề tạo ra chút ảnh hưởng nào đến triều chính.
Người trong cung đều đang tranh đấu, hôm nay Thái hậu liên thủ với Nhiếp chính vương đối phó với Đại tướng quân, ngày mai có thể phái người ám sát ông ta trên đường đi, Đại tướng quân và Nhiếp chính vương cũng chẳng vừa, bày mưu tính kế, hãm hại lẫn nhau, ba người đấu đá không ngớt.
Ta cẩn thận bảo vệ hoàng đệ trong cung, cố gắng giảm thiểu sự tồn tại của hai người, dạy hắn đọc sách viết chữ, dạy hắn thuật trị quốc.
Phần lớn thời gian, ta vẫn đang cố gắng để sống sót, nghĩ trăm phương ngàn kế lẻn vào ngự thiện phòng trộm đồ ăn đã là chuyện thường ngày.
Không phải là cung nhân bạc đãi, đến cơm cũng dám không đưa.
Tên thái giám năm đó nghênh đón ta hồi cung trên cổ vẫn còn một vết sẹo dữ tợn, người trong cung đều biết chuyện.
Cung nhân đều truyền tai nhau rằng Trưởng công chúa là một người tàn nhẫn, cho nên cũng không dám qua loa với chúng ta trong những chuyện nhỏ nhặt này, chỉ là những sát khí ẩn giấu trong những món ăn tinh xảo kia, thật sự quá mức âm độc.
Mười phần ăn đưa đến cho hoàng đệ, thì có đến bảy phần là có độc. Loại độc này thoạt nhìn không có tác dụng, nhưng lâu ngày tích tụ sẽ khiến người ta không những tuyệt tự mà còn hủy hoại sinh cơ.
Ta không bao giờ để hoàng đệ động vào những thứ có độc đó, nhưng lại dạy hắn giả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bia-vo-tu/1715827/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.