Khi mọi người đi tới bãi đậu xe, Kỳ Tham sắp xếp đem tất cả hành lý bỏ vào cốp sau, rồi đi vòng ra trước mở cửa bên ghế phụ cho Vệ Linh. Xuất phát từ lễ phép Kỳ Tham mời Tịch Thanh Trạc vào trong trước, Kỳ Tề và Khang Tử Hinh ngồi ở hàng ghế cuối cùng, chỉ còn lại một chỗ ngồi kế bên Tịch Thanh Trạc, Kỳ Tham quẹt miệng nhìn Trương Hoắc Tưởng vẫn đứng đó nói: “Mời Trương đại tiểu thư lên xe.”
“Hừ!” Hai tay Trương Hoắc Tưởng khoanh trước ngực, đứng thẳng người, liếc mắt quay đầu đi chỗ khác không thèm để ý.
Kỳ Tham nhướn mày: “Chị đây không phải ngạo kiều chứ?”
“Cậu đó không thèm giới thiệu chị với bạn gái của chị cậu cho mình biết! Cũng không thèm chừa chút thời gian để mình tự giới thiệu một chút! Cậu là người không có nghĩa khí! Trong mắt không hề tồn tại người bạn này, có bạn gái là không thèm nhìn mình! Mình muốn tuyệt giao với cậu!” Trương Hoắc Tưởng đứng đó lớn tiếng nói ra nguyên nhân tức giận của mình.
Kỳ Tham mở cửa xe rộng hơn, chỉ chỉ ra hàng ghế sau ở góc độ mà Trương Hoắc Tưởng hoàn toàn không nhìn thấy, rất tùy tiện lên tiếng: “Đây là chị mình, còn đây là bạn gái của chị mình. Chị, Tử Hinh, đây là Trương Hoắc Tưởng hỗn đoản… Được rồi, cậu có thể lên xe chưa?”
“Mịa nó! Thành ý đâu? Tiểu Tham Tham thành ý của cậu đây sao? Để Citrus của Vệ Linh liếm còn thành ý hơn cậu đó!” Trương Hoắc Tưởng la còn lớn hơn.
Kỳ Tham không nói hai lời, yên lặng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bien-ai-phap-tac-truong-linh-tay/1610430/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.