Editor: Phộn –––––––––– Lo lắng của Lâm Hân cũng không phải vô lý. Đã gần nửa tháng kể từ khi hai người họ đánh dấu hoàn toàn, tinh trùng của Lý Diệu vẫn sống dai sống tốt, làm cho Lâm Hân mang thai ngoài ý muốn. Mặc dù trứng được thụ tinh đã lấy ra nhưng tinh trùng thì vẫn còn đó, vẫn sống bình thường. Lý Diệu hiểu ý của cậu, bàn tay to đặt lên mu bàn tay của thiếu niên, cùng chạm vào bụng dưới của cậu. "Đừng lo lắng." Ngày đầu tiên chuyển đến đây, hắn đã hỏi qua bác sĩ Vệ. Câu trả lời của bác sĩ Vệ là, cơ bản thì sẽ không mang thai. Omega đang mang thai sẽ không động dục, và cũng không dễ mang nếu không động dụng, mặc dù em bé trong bụng Lâm Hân đã được lấy ra nhưng cơ thể chưa làm quen với việc kết thúc thai kỳ nhanh như vậy, sẽ có cơ chế bảo vệ riêng của nó, trong thời gian này, Omega sẽ không động dục, cũng sẽ không bình thường trở lại cho đến ba hoặc bốn tháng sau, đến khi cơ thể chấp nhận được rằng nó không mang thai. Cùng thời điểm đó, t1nh trùng trong tử c ung của Lâm Hân cũng đã bị bài tiết ra ngoài hoặc là không còn hoạt động nữa. Lý Diệu chuyển lời của bác sĩ Vệ cho Lâm Hân, cậu thở phào nhẹ nhõm. Thấy lông mày của thiếu niên giãn ra, Lý Diệu nhìn chằm chằm vào quầng thâm dưới mặt cậu, hỏi: "Em ngủ thêm nhé?" Cơ thể vừa thả lỏng, cơn buồn ngủ ập đến, Lâm Hân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bien-thanh-o-te-te-roi-phai-lam-sao-day/2782758/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.