Editor: Phộn –––––––––– Tiếng khóc của đứa bé khiến cả tiệc rượu rúng động. Lâm Hân lập tức xông vào phòng nghỉ, bỏ qua Lý Việt đang lăn lộn gào khóc dưới đất, ôm lấy con trai đang "oa oa" khóc lớn trên giường. "Oa—oa—oa——" Ngửi thấy mùi của ba, nhóc con càng thấy tủi thân, khóc dữ dội hơn nữa. Tiếng bé vang to, khí lực dồi dào, lấn át hoàn toàn tiếng khóc của Lý Việt. Những người chạy theo sau nghe thấy tiếng khóc "thảm thiết" của bé con, ai nấy đều lo lắng. "Chuyện gì xảy ra vậy?" Lý Diệu nhíu mày hỏi, ánh mắt sắc bén quét qua bốn đứa trẻ trong phòng nghỉ. Mạnh Lam và Mạnh Tây Tây không thẹn với lương tâm, mặt mày bình thản, Lý Cảnh muốn nói lại thôi, lén lút né tránh, còn Lý Việt đang nằm trên đất thì vừa khóc vừa tìm kiếm cha mẹ để được bênh vực. "Xin lỗi chủ nhân, là tôi đã không chăm sóc tốt tiểu chủ nhân." Ôn Sĩ áy náy nói, tay chỉ nhẹ một cái, lập tức có video ảo nổi lên trong không trung, phát lại sự việc vừa xảy ra. Là một người máy bảo mẫu vạn năng, dĩ nhiên cậu ta có chức năng giám sát và ghi hình. Mọi người liền thấy cảnh bốn đứa trẻ xin phép người máy bảo mẫu cho vào xem em trai nhỏ. Người máy từ chối, nhưng không chịu lũ trẻ năn nỉ, cuối cùng đồng ý cho vào. Tiểu hoàng tử và tiểu công chúa rất ngoan ngoãn, chỉ đứng bên giường nhìn khoảng hai phút rồi lễ phép rời đi. Đến lượt Lý Việt và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bien-thanh-o-te-te-roi-phai-lam-sao-day/2782788/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.