Thời điểm mặt trời bắt đầu lặn, đàn cừu kêu be be lục tục chạy về nhà qua con đường đất hẹp dài giữa hai hàng rào chắn, ngay bên dưới những tán cây mơ phủ đầy lá vàng.
Chuồng cừu được dọn dẹp trông sáng sủa hẳn lên, hàng rào đã tu sửa, máng ăn sạch sẽ và từng đống cỏ khô được chất gọn gàng vào góc.
Con cừu đầu đàn không tiến bước khiến toàn bộ đàn cừu do dự theo, cứ kêu be be không ngừng, kinh động đám cừu bên nhà khác cũng bắt đầu nghểnh cổ kêu to.
Chủ nhà vừa thân mật gọi vừa phải lấy cỏ tươi xanh mơn mởn ra dụ dỗ, sau đó mới nửa đẩy nửa kéo được ba mươi con cừu vào trong chuồng.
Dưới gốc mơ già ngoài sân, Thương Lục đang nắm cổ tay Kha Dữ cẩn thận cởi đôi bao tay màu trắng đã biến sang đen sì.
"Xót à." Chu Tân cùng camera nhào tới góp vui.
Thương Lục không thèm ngước mắt, chỉ lịch sự đáp một tiếng cho phải phép, đôi mắt thâm thúy nhíu lại nhìn chăm chú vào ngón tay Kha Dữ.
Kha Dữ nở nụ cười nhạt như thể không cảm thấy cảnh tượng này có chút mờ ám nào, "Bộ phim mà cậu ấy sắp quay có yêu cầu vai chính lạ lắm, mặt xấu cũng được, nhưng tay nhất định phải đẹp."
Thương Lục ngẩng đầu nhìn anh như muốn hỏi "Có à?"
"Đạo diễn Thương ơi, dù hôm nay anh có làm việc hay không thì tay cũng biến dạng rồi," Kha Dữ rút tay về khẽ xoa xoa cổ tay, cười nói: "Phim tiếp theo của em chắc phải tìm người khác thôi."
Thương Lục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/binh-hoa-so-mot-gioi-giai-tri/2950791/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.