Edit: Leia Ở thời điểm sinh nhật mười tám tuổi sắp đến, bỗng dưng Thương Lục nhớ tới năm Kha Dữ tròn mười tám tuổi. Sinh nhật Kha Dữ vào tháng 7. Năm đó anh vừa hoàn thành xong kỳ thi đại học, Thương Lục mười ba tuổi về nhà anh cùng đi hái vải. Giữa đêm hè mát mẻ, bởi vì được ôm anh mà lần đầu tiên trong đời hắn có giấc ngủ yên ổn trên chiếc giường xa lạ. Nhưng rồi sau đó nhận ra mình không phải người bạn qua thư duy nhất của anh, hắn đơn phương chiến tranh lạnh, bỏ dở bức tranh đang vẽ mà nổi giận đùng đùng trở về Hồng Kông. Chính vì lẽ đó, hắn đã bỏ lỡ sinh nhật mười tám tuổi của Kha Dữ. Không phải hắn không biết, cũng không phải không chuẩn bị quà tặng, nhưng mọi bất ngờ và lời chúc đều theo cơn giận chảy ra biển Đông hết. Cho dù mấy tháng sau hai người lại hòa thuận, cả hai cũng rất ăn ý không nhắc gì đến lần chiến tranh lạnh vớ vẩn đó nữa. Hiện giờ Thương Lục sắp đón sinh nhật thứ mười tám, hắn thản nhiên hỏi Kha Dữ trên WeChat rằng năm anh mười tám tuổi đã đón sinh nhật thế nào, có vui vẻ không. Lễ thành niên của người bình thường sao có thể lấy ra so sánh với quý công tử trâm anh thế phiệt nhà giàu đỉnh cấp như hắn? Kha Dữ trả lời: [ Trưởng thành đương nhiên rất vui, nhận được rất nhiều bao lì xì. Bà tự tay làm mì trường thọ cho anh, nhận được laptop của dì Tiểu Ôn và bút máy của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/binh-hoa-so-mot-gioi-giai-tri/2950869/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.