54.
Cửa nhà họ Tống đã đứng đầy quân đội của Lục Chấp.
Tôi bò lỗ chó đi vào.
Mười mấy năm rồi, không ngờ là lỗ chó này vẫn còn có tác dụng
55.
Trong đại sảnh truyền đến tiếng roi và tiếng kêu rên.
Tôi nghe thấy tiếng cha mẹ xin tha, không phân biệt được là ai đang khóc, nhận ra có chuyện không thích hợp thì ném đồ vật xuống chạy tới, tôi nhìn thấy Lục Chấp đang lạnh lùng vô cảm mà ngồi ở chỗ bình thường cha hay ngồi.
Cha và mẫu thân quỳ gối bên chân hắn, trên người đại ca đều là vết roi và vết máu, Lê Âm muốn đi qua lại bị người ta kiềm chế.
Trường hợp này nhìn rất quen.
Chẳng qua là người đã từng quỳ rạp trên mặt đất bị đánh chính là Lục Chấp đang ngồi ở địa vị cao.
Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, hiện giờ phong thủy thay phiên chuyển.
56.
Cha và mẹ khi nhìn thấy tôi thì sửng sốt, anh trai đang từ trong vũng m.á.u cũng mở to mắt, quát lên với tôi: “Đi đi!”
Tôi lập tức không biết làm sao.
Sát ý hận ý trong mắt của Lục Chấp rõ ràng như thế, tôi cảm thấy nếu tôi bước lên phía trước có thể bị hắn b.ắ.n một phát s.ú.n.g ngay lập tức.
“… Anh!”
Trên mặt anh trai đều là m.á.u dính dính, Lục Chấp ý bảo quan quân cầm roi tiếp tục đánh.
Một roi đánh xuống da tróc thịt bong.
Anh trai đã đau đến nỗi không kêu ra tiếng, ngón tay cuộn tròn, hơi thở thoi thóp.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, anh trai nhất định sẽ bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/binh-yen-vo-su-trach-moc-nhi-te/907763/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.