Trong hoảng hốt Sở Thiên Thư đứt quãng nhớ lại buổi tối điên cuồng ngày hôm qua, hắn giơ tay lên, “bốp””hung hăng tát chính mình một bạt tai.
Đau đớn khiến hắn càng thêm tỉnh táo, hắn vén chăn lên, một chiếc khăn lông ở đầu giường bay ra, một đóa hoa đào đỏ tươi đập vào mắt.
Sở Thiên Thư từng thấy đóa hoa đào Lưu Xuân Na lưu lại ở khách sạn Khải Toàn, hắn lập tức hiểu ra, đầu ong ong vang lên:
– Phạm sai lầm rồi, phạm sai lầm lớn rồi, thực đáng chết!
Sở Thiên Thư hồn bay phách lạc nắm lấy quần đùi, vội vàng mặc vào, sau đó nhảy xuống giường, xông đến nhà vệ sinh.
Nhưng, trong nhà vệ sinh không có bóng dáng của cô, Sở Thiên Thư trong lòng hối hận vô cùng, hắn kích động nắm lấy khăn mặt có chứa hình hoa anh đào, phát hiện phía dưới có một tờ giấy.
– Anh Sở, cảm ơn anh đã cho em một cơ hội để báo đáp, em biết rằng anh không cần, nhưng em cảm thấy chỉ có cách này mới có thể thể hiện sự cảm kích và kính trọng đối với anh, trong lòng mới cảm thấy nhẹ nhõm và vui vẻ. Anh Sở, em là một người con gái rất bình thường, rất nhiều người xem thường em, nhưng anh yên tâm, Tiểu Mẫn nghe lời anh, tuyệt đối không cúi đầu trước số phận.
Sở Thiên Thư một quyền đánh vào đầu giường, sau đó ngồi trên giường lẩm bẩm:
– Tiểu Mẫn, sao em lại tự làm khổ mình như vậy?
Đờ đẫn ngồi yên hơn mười phút, Sở Thiên Thư dần bình tĩnh lại, hắn tắm rửa một cái,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bo-bo-cao-thang/607968/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.