Cô thật sự muốn sinh thêm một đứa con gái, thật sự rất rất muốn… Chỉ cần nghĩ đến gương mặt trẻ con dễ thương, làn da hồng hồng mịn màng, cô lại bất giác mỉm cười…
Ngày đó, cô đưa ra ý muốn sinh thêm một bé gái, ánh mắt hắn đã thật sự rất sợ hãi… Đó là nỗi sợ mất đi cô, ánh mắt đó đến tận bây giờ cô vẫn không thể quên được.
Chỉ là… ước muốn có con gái của cô thật sự rất mãnh liệt, giống như đã cắm rễ trong lòng cô, khiến cô khó có thể gạt bỏ được… Nhưng mỗi khi cô muốn đấu tranh đến cùng, cô lại do dự… cô sợ gợi lại kỉ niệm đáng sợ ngày cô ở trong phòng đẻ của hắn…
Hắn quay đầu nhìn gương mặt u ám của cô, nhẹ giọng dỗ dành “Huyên, em đừng nghĩ lung tung nữa. Về xem Tiểu Lạc Lạc thế nào, rồi đi dạo phố cùng Chỉ Dao, nói chuyện giải sầu. Cứ mua đồ thoải mái, mấy hôm nữa anh sẽ gửi thêm tiền vào tài khoản cho em.”
“Vâng…” Cô hàm hồ đáp lời. Mười mấy năm qua, cô luôn tiết kiệm trong chi tiêu, không có thói quen tiêu xài hoang phí, vì vậy cho dù đã kết hôn một năm nay, hắn gửi rất nhiều chi phiếu và tiền vào tài khoản cho cô, cô cũng vẫn chỉ thỉnh thoảng mua những thứ cần thiết, thành ra tiền vẫn còn thừa rất nhiều.
Cô cúi đầu mân mê chiếc nhẫn kim cương trên ngón áp út. Gần đây hắn thường xuyên đặt đồ hàng hiệu về cho cô, nghiễm nhiên tủ đồ của cô mỗi ngày lại đầy thêm một chút. Mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/52578/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.