Năm Khánh Thành thứ mười lăm, Ngự sử được lệnh tuần tra hai đạo Hà Đông và Hà Bắc. Sau đó vụ án Hoàng Duy Trung, Thứ sử Doanh Châu, tự ý thu thuế bị phát giác. Quan viên phụ trách vụ án lục soát phủ Thứ sử, thu được tổng cộng hơn mười vạn tấm lụa là, hơn bốn mươi vạn quan tiền, châu báu trân ngoạn chất đầy hai mươi mấy hòm, trong khi bổng lộc hàng tháng của Hoàng Duy Trung chỉ vỏn vẹn hai mươi quan tiền, lộc hai trăm bốn mươi thạch (đơn vị đo lường thể tích thời xưa). Sự việc chấn động cả triều đình. Một Thứ sử ở trung châu mà vơ vét của cải đến mức độ này, thật là kinh thiên động địa. Hoàng đế nổi giận, lập tức ban chiếu thư, yêu cầu quan viên phụ trách áp giải Hoàng Duy Trung về kinh, giao cho Đại Lý tự thẩm vấn.
Trường An, Đại Lý tự. Sân sâu thăm thẳm. Hôm nay trời vốn âm u, cây cối cao lớn trong sân che khuất ánh sáng, càng khiến nơi này thêm u ám, vắng lặng đến mức tiếng chim hót cũng không có, tràn ngập vẻ tiêu điều. Người ta đồn rằng ngục Đại Lý tự sát khí quá nặng, nên ngay cả chim trời cũng không muốn bay qua, đậu lại.
Mùi trong ngục không dễ chịu chút nào, ẩm mốc lại lẫn mùi chua lòm. Du Túc vừa bước vào đã nhíu mày. Ngục thừa dẫn đường, vừa cầm đèn cho chàng, vừa liên tục ngoái lại, ân cần nói: “Mùi trong ngục hôi hám, mong Du thiếu khanh thứ lỗi. Thiếu khanh cẩn thận dưới chân.” Đá lát trong ngục không được bằng phẳng, trải qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bo-tat-man-znvznv/2866337/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.