Nhìn bộ bàn ghế đặt trên bục giảng, Tống Gia Mạt cũng trầm ngâm suy nghĩ.
Rất nhanh sau đó, trên hành lang truyền đến tiếng bước chân, hẳn là người lớp 5 quay trở lại.
Để tránh gây ra những hiểu lầm như gian lận gì đó, cô kéo tay áo Triệu Duyệt: “Đi trước đã, mặc kệ mấy chuyện này, không quan trọng.”
Mặc dù càng thả lỏng càng có lợi cho cuộc thi, nhưng cũng không phải lần đầu tiên cô bị người ta copy bài, giám thị ngồi xa hay gần không gây ra ảnh hưởng quá lớn với cô.
Nói tới đây còn phải cảm ơn bài huấn luyện ma quỷ của Trần Tứ.
Ra tới cổng trường, Triệu Duyệt vẫn không quên sứ mệnh của mình: “Đi đi đi, đi ăn cua rang me nào!”
Hai người gọi hai phần, trong lúc chờ đợi, Tống Gia Mạt nhìn xung quanh.
“Sao ở đây lại có thêm một quầy hàng rồi?”
Bên cạnh có một quầy hàng nhỏ không mở cửa, trên đó viết “Tokbokki xào”, Triệu Duyệt vừa thấy đã có hứng thú: “Tí nữa qua đây ăn đi, tớ muốn ăn đồ cay.”
Sau khi cua rang me được mang lên, Triệu Duyệt tiếp tục phổ cập kiến thức: “Mấy món như tokbokki xào, khoai tây chiên, tôm hùm đất phải ăn ở quán ven đường mới ngon, chưa lần nào tớ ăn ở nhà hàng mà có được mùi vị như vậy.”
“Ừm,” Tống Gia Mạt gật đầu, “Cậu và anh trai tớ hoàn toàn trái ngược.”
“Nếu anh ấy mà biết tớ ăn mấy món này thì cho dù cách một con phố cũng có thể bay tới đây đập tớ.”
Triệu Duyệt: “Cậu không ăn được hả? Vậy thì…”
Vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bo-tron/93240/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.