Giữa sân bóng, thiếu niên thực hiện một cú ném ba điểm, quả bóng rổ đập mạnh xuống đất trong tiếng hoan hô.
Tống Gia Mạt khóa khóa kéo balo lại, đứng dậy về nhà.
Vừa đi ra khỏi sân bóng rổ, cô đụng mặt Triệu Duyệt.
Triệu Duyệt: “Cậu nói với anh cậu chưa?”
Thiếu nữ lắc đầu, nói: “Cậu tự nói với anh ấy đi, hai bọn tớ không có đề tài chung.”
“May mà cậu chưa nói,” Triệu Duyệt vỗ vỗ ngực: “Buổi biểu diễn hôm nay bị hủy rồi.”
Tống Gia Mạt nâng mắt: “Sao lại bị hủy thế?”
“Buổi biểu diễn này là của ban nhạc A.E, hẳn cậu biết… main vocal của bọn họ là Thẩm Cảnh Trạch, anh ấy nổi tiếng quá nên đường Phù Dương bên kia bị tắc luôn rồi, chỉ số nguy hiểm cao quá nên buổi biểu diễn không được tổ chức nữa vì sợ sẽ xảy ra chuyện.”
Triệu Duyệt: “Nhưng mà bên Nhất Trung có nhiều món ngon lắm, tớ đã hẹn trước với bạn rồi, cậu có muốn đi cùng không?”
Hôm nay trời nóng, Tống Gia Mạt phẩy phẩy cổ áo.
“Không cần đâu, tớ không có tâm trạng ăn uống.”
Giận Trần Tứ đến no luôn rồi.
Con gái ở tuổi cô có ai mà không yêu cái đẹp, chính bản thân cô cũng thường được khen xinh đẹp, nhưng vì sao Trần Tứ, cũng chỉ có Trần Tứ mới có nhiều lịch sử đen tối của cô như vậy, hơn nữa anh còn lấy làm ảnh khóa màn hình.
Buổi tối lúc anh đi tiểu đêm không sợ bị dọa chết à???
Cô không hiểu nổi, nhưng cô rất sốc.
Suốt đoạn đường về nhà, Tống Gia Mạt vẫn tự hỏi về vấn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bo-tron/93245/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.