Diệp Khuynh cùng Lâm Đống rất có ăn ý lùi về sau vài bước để giữa sân cho vài thiếu niên, Diệp An Phong mặt mang cười tự tin đứng chính giữa, vẫy tay với Nhị lang.
Nhị lang quát một tiếng, phi thân tới, Diệp An Phong nâng tay đánh về phía mắt hắn, người Nhị Lang ngửa ra sau, dưới chân bỗng đau, té ngã ra đất, Diệp An Phong cười to đồng thời vang lên: “Tiếp theo, ha ha ha ha.”
Diệp Khuynh: “…”
Gấu đứa nhỏ bắt chước cũng rất nhanh!
Nhị lang vẻ mặt ấm ức lui xuống, Tam lang cẩn thận tiến lên, Diệp An Phong giở lại trò cũ, trước duỗi chân khẽ móc, không móc được lại dùng tay đánh chiêu giả về phía mắt Tam lang, Tam lang đến cùng vẫn ngửa ra sau, Diệp An Phong đương nhiên móc chân, Tam lang lập tức ngã xuống.
Lâm Đống ồ một tiếng, mở miệng hỏi: “Là tuyệt kỹ nhập môn tổ truyền Diệp gia, dương đông kích tây tiên phát chế nhân?”
Diệp Khuynh cười híp mắt gật đầu, quạt xếp trong tay tiêu sái đung đưa: “Không sai, đúng là dương đông kích tây tiên phát chế nhân.”
Lâm Đống gật đầu, quay lại lớn tiếng quát vài đệ đệ: “Sớm bảo các ngươi luyện đứng tấn cho tốt, các ngươi ngại chịu khổ, giờ hay rồi, bị người ta đánh nhẹ đã ngã! Từ ngày mai, mỗi buổi sáng đứng tấn đủ một canh giờ cho ta!”
Mấy huynh đệ Lâm gia đồng thời lộ vẻ mặt thống khổ, mà không ai dám phản bác, hai hài tử lớn nhất nhà bọn họ cao hơn tiểu tử họ Diệp này nửa cái đầu còn bị người ta đánh ngã,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bon-cung-da-tro-ve/487961/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.