Sau khi nụ hôn kết thúc, mặt hồ gợn sóng, đôi mắt ngấn lệ.
Hàng trăm ngàn lồng đèn giấy bay phấp phới trên bầu trời đêm, như những ánh sao trời, cũng giống những đốm lửa nhỏ, phản chiếu trên dòng nước chảy. Chúng hòa cùng ánh trăng, ngọn đèn trên sông, tạo thành một dòng sông tỏa ra thứ ánh sáng màu cam ấm áp.
Nhiều ngọn đèn được đốt lên như thế trông vừa mỹ lệ vừa thần bí, nếu như không phải đúng lúc có sự kiện cầu nguyện tập thể thì chỉ có thể là ai đó đã cố ý sắp xếp mà thôi.
Kỷ Sơ Đào còn chưa ổn định lại hơi thở gấp gáp của mình, đã nhìn thấy trên dòng sông in đầy bóng thiên đăng, không khỏi ngẩng đầu vui vẻ nói: "Có phải chàng để người ta thả đèn không?"
Cái mà nàng và Kỳ Viêm thả không biết đã bay tới đâu nữa rồi.
Trong mắt Kỳ Viêm tràn ngập vẻ yêu chiều, hắn vươn tay ra ôm lấy Kỷ Sơ Đào, ép đầu nàng đặt lên trên vai mình, hỏi lại: "Đẹp không?"
Vậy là hắn đã ngầm thừa nhận rồi.
"Đẹp chứ!" Kỷ Sơ Đào chọc vào bờ vai rộng lớn, rắn chắc của Kỳ Viêm, sợ hắn vì thân phận Đế Cơ của nàng mà dồn sức chuẩn bị khiến bản thân mỏi mệt, lập tức cười cười: "Kỳ Viêm, cho dù chàng không làm những thứ này thì chỉ cần đi với chàng, bổn cung cũng đã rất vui vẻ rồi."
Trên người Kỳ Viêm toát ra một lớp ánh sáng ấm áp, hắn lại càng ôm chặt nàng hơn.
Hắn nhớ lại khoảng thời gian đầu khi hắn mới được đưa đến phủ Công
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bon-cung-khong-the/2433263/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.