Edit: Ong MD Beta: Vô Phương
Lời khen ngợi này, không biết là khen tiếng đàn của nàng hay là biểu hiện ngày hôm nay.
Liễu Sao đặt hai tay trên huyền cầm, đột nhiên hỏi: “Tất cả đều nói thần tiên vô tình vô dục mà vẫn không nhìn ra sống chết sao?”
“Nếu quả thực vô tình, sao có tâm bảo vệ? Nếu bằng lòng bảo vệ, sao có thể vô tình?” Lạc Ca vươn tay về phía nàng, những ngón tay thon dài đầy sức lực.
Liễu Sao nhìn bàn tay kia, cắn môi: “Nếu lần này không thành công, bọn họ dùng Lạc Ninh khống chế, huynh sẽ làm sao?”
“Tùy theo tình thế mà quyết định.”
“Ha ha, huynh cũng băn khoăn, không phải thần tiên nên lấy chúng sinh làm trọng sao?”
“Vậy muội nghĩ sao?”
“Ta…” Liễu Sao không nghĩ ra câu trả lời thích hợp.
Lạc Ca rút tay về: “Người là chúng sinh, ta là chúng sinh, người thân cũng là chúng sinh, có lòng riêng thì sẽ thấy chúng sinh có nặng có nhẹ, còn đây là đại nghĩa khác với tình riêng.
“Huynh có tình riêng?”
“Ta chưa bao giờ phủ nhận.”
“Lạc Ninh và chúng sinh nhất định phải chọn giống nhau sao?”
“Ta không cần phải chọn lựa, bọn họ sẽ không đối xử tệ với Ninh nhi.”
Vô Tích Yêu Khuyết và Bách Yêu Lăng đang tranh đấu ở thời điểm quan trọng, áo trắng không thể sơ suất gây thù oán với Tiên môn, cho nên hắn vốn không cần phải lựa chọn.
Liễu Sao mất tự nhiên: “Lạc Ninh cũng nói như vậy.”
“Ừ, Tiên môn cũng không muốn kết thù với Yêu Khuyết, không thể giết A Phù Quân,” Lạc Ca dừng lại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bon-nguyet/159262/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.