Là Tiểu Miên Miên, ánh mắt Khanh Nguyệt liền sáng lên, nàng vội vàng xuống giường, mở cửa, ngoài cửa Hoa Miên Thần đang ngoan ngoãn ngồi dưới đất nhìn Khanh Nguyệt.
"Tiểu Miên Miên, ngươi đã chạy đi đâu a?" Khanh Nguyệt liền bế Hoa Miên Thần lên, nhân tiện đóng cửa lại, "sau này không được chạy loạn a, ở Khanh gia này có nhiều triệu hoán thú khác cũng giống như ngươi thích chạy loạn ban đêm, lỡ như ngươi bị chúng nó ăn phải làm sao a?" vừa nói vừa sờ cái đầu nhỏ mao nhung của Hoa Miên Thần.
Ah, trước khi chúng nó ăn mình, mình tuyệt đối phải làm thịt chúng nó trước một bước! còn nữa ngươi đừng tùy tiện sờ loạn người ta a!
Tiểu thân thể Hoa Miên Thần xoay người, từ trong ngực Khanh Nguyệt lập tức nhảy lên bàn, sau đó giơ một cái chân ngắn ngủn lên, nháy mắt trên bàn xuất hiện một đống thức ăn.
"Cái này.... là không gian ma pháp?" Khanh Nguyệt sợ ngây người, nàng từng nghe nói qua không gian ma pháp, chính là đem đồ vật có thật cất vào một cái không gian, nhưng mà không gian ma pháp này từ mấy ngàn năm trước hình như không còn người sử dụng nữa, hiện tại lưu truyền lại chỉ có không gian ma pháp trận dùng để triệu hoán ma thú, truyền tống ma pháp trận cùng triệu hoán sư tự thân có không gian triệu hoán thú tồn tại bên trong.
Hoa Miên Thần đắc ý giương cái cằm nhỏ, gật đầu.
Khanh Nguyệt nghĩ ngợi hồi lâu mới khiếp sợ lấy lại tinh thần, nàng nhìn một bàn thức ăn, ôn nhu ôm lấy Hoa Miên Thần.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bon-trieu-hoan-thu-la-manh-nhat/2776017/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.