Mọi người nghĩ đến thực lực Hoa Miên Thần, nên không ai nói gì thêm.
Hoa Miên Thần dựa theo phương hướng Bùi Chấn Sơn chỉ, tìm được gốc núi nhỏ, sau dốc núi đúng là có một bụi ớt. Nhưng mà ba người Bích Vũ An không thấy đâu! chỉ thấy bụi ớt nằm trên đất đã bị hái đi.
Nhất định là xảy ra chuyện! Hoa Miên Thần đi một vòng quanh đó, liền phát hiện dấu chân lộn xộn. Nhìn số lượng dấu chân, người không ít! trong đầu Hoa Miên Thần liền nghĩ đến Lôi Tông và Thẩm Chính Gia hai người có khuôn mặt đáng ghét kia.
Mặc kệ mình có đoán đúng hay không, Hoa Miên Thần quyết định tìm ba người Bích Vũ An là quan trọng nhất. Lúc trước khi mình còn ở trại huấn luyện, các nàng mang thức ăn đến cho mình rất nhiều.
Theo dấu chân lộn xộn, Hoa Miên Thần đến chỗ lùm cỏ cao, chỗ này cách xa nơi đến biên cương phía nam, hơn nữa dấu chân lộn xộn đã không thấy nữa. Hoa Miên Thần đành dựa vào thị lực nhạy bén của mình tìm dấu người trong bụi cỏ, tiếp tục đi cũng đền cuối bãi cỏ, phía trước xuất hiện bãi đất trống gập gềnh, còn có 10 cái lều. Thấy vậy, Hoa Miên Thần hiện tại có thể xác nhận đám triệu hoán sư chủ thành giở trò rồi.
"Ồ? đến nhanh thật!"
Trong lúc Hoa Miên Thần xem xét xung quanh, từ trong lều có một người đi ra, thấy Hoa Miên Thần liền bất ngờ, người này chính là Lôi Tông.
"Cứ tường lừa Khanh Nguyệt đến đây được, dù sao đây cũng là học viên của nàng, nhưng mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bon-trieu-hoan-thu-la-manh-nhat/2776131/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.