Buổi chiều Lưu Nhất Hàng nhận được điện thoại của Hạ Dương Ba, bảo là anh có việc cần bàn với Hứa Ngụy Trì, buổi tối có thể sẽ về nhà muộn.
Sau khi tan làm, Lưu Nhất Hàng tiện đường đi siêu thị mua một ít nguyên liệu mới, thấy trời đã sắp tối mới từ từ đi về nhà.
Cửa nhà có một người đứng ở trước, Lưu Nhất Hàng bị dọa một trận, cẩn thận hỏi đến: “Xin hỏi… ông tìm ai vậy ạ?”
Trước mắt cậu là một người tầm năm mươi tuổi, từ cách ăn mặc xem chừng là một quý ông người Anh, vẻ mặt lạnh lùng, không giận dữ nhưng lại lộ ra vẻ uy nghiêm, tóc mai hơi trắng, trên mặt cũng không có nếp nhăn nào quá hằn sâu. Ông vừa lịch sự vừa xa cách gật gật đầu với Lưu Nhất Hàng, giọng nói uy nghiêm trầm thấp: “Xin chào, tôi tìm cậu Lưu Nhất Hàng.”
Lưu Nhất Hàng ngượng ngùng cười: “Tôi chính là Lưu Nhất Hàng.”
Người đàn ông trước mặt này dường như có vẻ kinh ngạc, có hơi không thể tin được nhìn Lưu Nhất Hàng, lại nhìn lên nhìn xuống đánh giá Lưu Nhất Hàng một lượt, rõ ràng không phù hợp lắm với phong cách quý ông của ông ta
Tuy rằng vẻ mặt của ông ấy cũng không quá cường điệu, nhưng Lưu Nhất Hàng tin tưởng, có thể khiến gương mặt lạnh lẽo như băng kia lộ ra biểu cảm thế này, nhất định là đã bị điều gì k.ích th.ích.
Nghĩ đến đây, Lưu Nhất Hàng lại thấy có hơi buồn cười, nhưng vẫn duy trì phép lịch sự, cậu kiên nhẫn hỏi: “Xin hỏi ông… Tìm tôi có chuyện gì?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-lieu-bay-theo-gio-tuyen-tinh-dai-ta/2746951/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.