Khương Tuệ Tuệ gật gật đầu: "Vâng, hôm nay con cũng đổi kem làm trắng da của con để lấy đôi giày này, không phải mua bằng tiền của Ngưu Thự Quang, con không thích anh ta, đến một ngụm nước của anh ta con cũng không uống thì sao con có thể dùng tiền của anh ta để mua đồ được ạ."
Cô nghĩ nếu hệ thống thật sự phát thưởng theo nhu cầu của cô, vậy thì cô có thể lấy đồ đi bán, dù sao sau khi bán xong, hệ thống cảm nhận được nhu cầu của cô, nó sẽ cung cấp cho cô một lần nữa.
Vậy thì bây giờ cô cũng có thể nói với Phương Quế Chi rằng cô đã tự mình làm ra nó, nếu sau này cô lấy ra bán nó, như vậy cũng sẽ không bị nghi ngờ.
“Con gái à, con làm sao mà lại lợi hại như vậy…” Phương Quế Chi một chút cũng không đoán được con gái đã làm ra những cái này: “Là mẹ hiểu lầm con, nhưng mẹ cũng quan tâm con, sợ con vô ý làm chuyện xấu như vậy. Xem ra con gái của mẹ thực sự đã rất hiểu chuyện, mẹ thực sự rất vui mừng."
Khương Tuệ Tuệ có chút ngượng ngùng xấu hổ khi được khen ngợi: "Thực ra cũng không có gì ..."
Sau khi biết rằng kem làm trắng da do tự bản thân Khương Tuệ Tuệ làm ra, lúc này Phương Quế Chi mới chịu sử dụng nó, trước đây khi Khương Tuệ Tuệ sử dụng nó cho bà ấy, bà ấy luôn nói không vần và bảo cô giữ nó cho riêng mình dùng.
Trên thực tế, việc Khương Tuệ Tuệ nói rằng cô có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1417400/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.