Hai người rất gần nhau, Khương Tuệ Tuệ là một động vật trực quan và có yêu cầu cực cao về ngoại hình, ngay cả khi hái quả mâm xôi, cô cũng thích chọn những quả đẹp mắt. Nếu có một chút khuyết điểm, cô cũng sẽ không thích lắm.
Cô tình cờ nhìn thấy một quả mâm xôi mọng nước, tròn trịa, đỏ au, nhìn thoáng qua cũng đoán được vị ngọt nên đưa tay hái. Nhưng cô không ngờ rằng Tống Thời Thanh cũng định hái quả mâm xôi đó, tay hai người chạm vào nhau, nóng như thiêu như đốt.
Khương Tuệ Tuệ co rúm tay lại một chút, cố ý xoa xoa lòng bàn tay anh, sau đó thừa dịp Tống Thời Thanh xuất thần, nhanh chóng hái quả mâm xôi bỏ vào chiếc túi lá nhỏ mà cô ôm trên ngực.
Trên mặt cô nở một nụ cười đắc thắng, giong điệu vui vẻ nói: "Tôi đã hái được rồi."
Nhưng mà tục ngữ nói vui quá hóa buồn, Khương Tuệ Tuệ nhanh chóng cảm nhận được ý trong đó. Bởi vì vừa mới bỏ quả mâm xôi vào túi, trong lúc cúi đầu xuống, khóe mắt cô thoáng nhìn thấy thứ gì đó bên cạnh chân mình, nhìn kỹ thì thấy một con rắn to bằng hai ngón tay đang nằm trên mặt đất.
Khi cô nhìn con rắn, con rắn cũng đang nhìn cô, đôi mắt đen nhỏ như hạt đậu trông rất ghê người.
Khương Tuệ Tuệ sợ hãi, đến mức cô thậm chí không có thời gian để suy nghĩ quá nhiều, vì vậy cô đã nhào vào vòng tay của Tống Thời Thanh. Hai chân cô kẹp chặt lấy anh như gấu koala, cơ thể hai người áp chặt vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1417528/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.