Sau khi đại đội trưởng rời đi, những người tụ tập xem náo nhiệt cũng nhanh chóng trở về chỗ làm việc để tiếp tục làm việc. Xem náo nhiệt chính là xem náo nhiệt, xem náo nhiệt xong còn phải làm, không hoàn thành công việc, làm sao có thể kiếm điểm lao động, làm sao mà nuôi được gia đình?
Cánh đồng mà Khương Tuệ Tuệ và những người khác đang ở cách nơi xảy ra tai nạn của Khương Thúy Thúy không quá xa, mặc dù không thể nhìn thấy vết m.á.u trên mặt đất như bọn họ nói, nhưng vẫn có thể nghe rõ lời của bọn họ.
Lưu Ái Đệ hừ một tiếng, nói: "Cái này được gọi là gieo nhân nào gặp quả nấy. Không phải là chưa đến lúc không gặp quả báo, không, quả báo của Khương Thúy Thúy đã bắt đầu, ai bảo cô ta làm chuyện xấu..."
Khương Tuệ Tuệ không nghe những lời của Lưu Ái Đệ nói, nhưng nhìn xuống những ngón tay thon dài, mảnh khảnh và nhợt nhạt của cô, trong lòng đột nhiên thở phào nhẹ nhõm. Cũng may cô cẩn thận, nếu không tạm thời đổi lưỡi liềm với Khương Thúy Thúy thì người dùng lưỡi liềm cắt vào tay m.á.u chảy đầy đất chính là cô.
Cô rùng mình run lập cập và vuốt ve lòng bàn tay mình một chút.
Bàn tay của cô rất đẹp, cô không muốn để lại bất kỳ vết sẹo nào trên đó.
Đồng thời, cô không cảm thấy khó chịu bất an vì lúc đó cô đã đổi liềm với Khương Thúy Thúy. Cô không hiểu sao bản thân lại cảm thấy bất an, không phải Khương Thúy Thúy bày mưu trước với cô sao?
Đối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1499937/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.