Cô ta chú ý đến chiếc liềm trong tay Khương Tuệ Tuệ, nói: "Này, chiếc liềm của cô khá mới, là chiếc liềm mới của đại đội chúng ta hay sao? Tại sao tôi đi lấy liềm trước mà tôi không có được chiếc liềm tốt như vậy, sao liềm tốt như vậy mà cô lại lấy được?"
Sau khi nghe những lời của Lưu Ái Đệ, Khương Tuệ Tuệ nhìn vào chiếc liềm mới trong tay, nói: "Ai mà biết được, chắc là do may mắn đi."
Cô đã không nói cho Lưu Ái Đệ biết sự thật về nó, chiếc liềm này đã được cô thay đổi nhân lúc Khương Thúy Thúy không chú ý khi cô ta quay đầu lại nhìn Lâm Hồng Binh. Cô mới không tin rằng Khương Thúy Thúy sẽ tốt bụng cho cô một chiếc liềm tốt, bất kể chiếc liềm đó có vấn đề gì hay không, cô sẽ vẫn đổi nó.
Không cần phải nói, chiếc liềm này khá dễ sử dụng.
“Cũng đúng, nhà chúng ta coi cô là người là may mắn nhất.” Lưu Ái Đệ trả lời, sau đó lại nói thêm: “Nếu lúc sau cô mệt mỏi có thể đi nghỉ ngơi một lát, có tôi ở đây, chị dâu có thể một mình làm được việc của hai người, không cần phải cố quá."
Đây là sự thật, Lưu Ái Đệ làm việc cực kỳ nhanh, vào một nhóm với Khương Tuệ Tuệ bị tụt lại phía sau nhưng vẫn có thể vượt qua những người khác...
Cố Diệp Phi
Trong lòng Khương Tuệ Tuệ rất bội phục, đồng thời cảm thấy chị dâu của cô thực sự không tệ, mặc dù ngay từ đầu, miệng của cô ta thực sự không buông tha cho người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1499939/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.