Đúng lúc này, cửa sân bị đẩy ra, đại đội trưởng đi từ bên ngoài vào, chào hỏi: "Này, còn chưa ăn cơm hay sao?"
Khương Đắc Thắng vừa lúc ở trong sân gặp đại đội trưởng, liền nhanh nhẹn nói: “Sắp tới rồi, ăn gì chưa, hay là ở lại ăn chút đi?”
Cố Diệp Phi
Đại đội trưởng hít hít cái mũi ngửi ngửi, mùi thật thơm, ngửi thấy mùi thơm này, con sâu tham ăn trong bụng mọi người đều bị móc ra. Nhưng làm sao ông ấy lại không biết xấu hổ mà đi ăn cơm ké được? Vì vậy, ông ấy lắc đầu, nói: "Không được, không được, tôi vừa ăn cơm ở nhà, tôi đến đây để nói về chuyện nhà họ Tống."
Nói đến việc này, đại đội trưởng gọi ông nội Tống và bà nội Tống ra, rốt cuộc thì đây cũng là chuyện nhà bọn họ nên bọn họ phải có mặt.
Đại đội trưởng nói: "Bây giờ thời tiết rất xấu, tôi phải làm việc chăm chỉ để thu hoạch lúa mì. Hiện tại chắc chắn không có cách nào để xây dựng được một ngôi nhà mới. Vì vậy, ủy ban thôn có ý định là sẽ để mọi người ở nhà họ Khương trong một thời gian, Đắc Thắng, anh thấy thế nào?"
"Chuyện này có gì mà phải bàn luận, dù sao nhà của chúng tôi cũng có phòng trống, nhiều người ở sẽ càng náo nhiệt hơn." Khương Đắc Thắng nhanh chóng nói.
Mà Lý Tú Cầm vốn dĩ ở trong phòng cũng nghe thấy tiếng huyên náo bên ngoài, cô ấy ôm Nữu Nữu đi ra, nói vọng lại: “Chúng con cũng có ý như vậy, hơn nữa con vừa nghe Nữu Nữu nói, hôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1500070/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.