"Tại sao lại không có ảnh hưởng? Năm trước em nghe nói cấp trên có ý định thăng chức cho đại đội trưởng, có lẽ chờ đội trưởng thăng chức, anh cũng có thể lên làm đại đội trưởng."
Lý Tú Cầm nói: “Nói nữa, ý của em cũng không phải là bỏ mặc nhà họ Tống, cho dù không ở nhà chúng ta, chúng ta cũng có thể tìm cho nhà họ Tống một chỗ tốt, ví dụ như...”
"Được rồi, đừng ví dụ như vậy, nhanh đi giặt quần áo, chờ lát nữa ăn cơm." Khương Vệ Quốc cắt ngang lời nói của Lý Tú Cầm, hiển nhiên là hắn đã hạ quyết tâm để cho nhà họ sống ở đây.
Đúng lúc này, Nữu Nữu nãy giờ vẫn nghe cha mẹ nói, nhìn cha một lúc, nhìn mẹ một lúc rồi mới mở miệng lên tiếng.
Cô bé nói với giọng trẻ con: “Cha, mẹ, hôm nay trường học bị sập, Nữu Nữu cũng bị đè dưới nền đất của trường học.”
“Cái gì? Sao lại có chuyện này?” Lý Tú Cầm và Khương Vệ Quốc đều rất khiếp sợ, hai người nhanh chóng kiểm tra xem Nữu Nữu có bị thương chỗ nào không. Đặc biệt là Lý Tú Cầm, cô ấy lẩm bẩm: "Sao chuyện này lại có thể xảy ra được? Chung Lan không nói với mẹ về chuyện này."
"Giáo viên Chung nói rằng cha mẹ sẽ lo lắng nếu mọi người biết chuyện này, vì vậy không để cho Nữu Nữu nói...”
Nữu Nữu nhếch miệng kéo ống tay áo Lý Tú Cầm, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, dùng đôi mắt to đen láy nhìn Lưu Tú Cầm, nói ra từng câu từng chữ: "Nữu Nữu bị đè dưới trường học,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1500072/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.