Đợi sau khi các cô lên đường, Khương Tuệ Tuệ mới không nhịn được mà hỏi: “Chị Phương Hoa, trước kia chị có quen với đội trưởng Kỳ sao?”
Tạ Phương Hoa không nghĩ Khương Tuệ Tuệ lại hỏi câu này, tinh thần cô ấy hơi rối loạn, chiếc xe đạp trong tay cô ấy loạng choạng một chút, may mắn cô ấy đã kịp thời bình tâm trở lại.
“Sao vậy?” Thình lình xảy ra loạng choạng nên Khương Tuệ Tuệ đã ôm lấy eo Tạ Phương Hoa, vội vàng hỏi.
Tạ Phương Hoa lắc đầu nói: “Không có chuyện gì, vừa rồi có một cục đá.”
Lại nói: “Trước kia tôi không quen biết liên đội trưởng Kỳ.”
Nếu trước kia không quen biết, vậy thì hôm qua mới bắt đầu biết nhau sao? Tại sao đội trưởng Kỳ lại đột nhiên nói những lời đó với Tạ Phương Hoa? Cái gì mà suy xét? Suy xét cái gì chứ?
Khương Tuệ Tuệ hỏi: “Vậy tại sao anh ấy lại kêu chị suy xét, chị Phương Hoa, anh ấy kêu chị suy xét cái gì vậy?”
Tạ Phương Hoa thở dài, cô ấy biết Tuệ Tuệ hỏi những câu đó là quan tâm cô ấy, nhưng cô ấy thật sự không muốn kể ra chuyện tối qua, cô ấy rất ngượng ngùng.
Cô ấy chỉ có thể nói: “Tôi cũng không biết anh ấy kêu tôi suy xét cái gì……”
Đó cũng là lời nói thật, cô ấy thật sự không biết.
Khương Tuệ Tuệ không hoài nghi những gì Tạ Phương Hoa nói, cô yên lặng phân tích. Cuối cùng đưa ra kết luận: “Nói như vậy, dựa theo kinh nghiệm của em, chị Phương Hoa, rất có khả năng đội trưởng Kỳ thích chị, muốn hẹn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1552555/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.