Tống Thời Thanh giúp Tuệ Tuệ vuốt lại tóc, sau đó cười cười: “Được.”
Nhưng làm sao anh có thể không nhớ đến cô, mỗi ngày anh đều nhớ, mười lần, trăm lần.
……………………
Tống Thời Thanh đã chuẩn bị sẵn quần áo, anh lấy theo một chiếc áo sơ mi trắng, quần áo của Khương Tuệ Tuệ đều đã ướt sũng, anh khoác áo lên người cô.
Quần áo Khương Tuệ Tuệ đã bị ướt, lức còn ngâm ở suối nước nóng thì không sao, nhưng nếu lên bờ mà lại mặc quần áo ướt sũng như vậy, bị gió thổi qua nhất định sẽ sinh bệnh.
Cho nên Tống Thời Thanh kêu cô cởi váy ra trước, rồi thay áo sơ mi trắng của anh, anh đốt một đống lửa ngay bên cạnh, rồi hong khô quần áo của hai người.
Chiếc áo sơ mi của Tống Thời Thanh được Tuệ Tuệ mặc trên người, dài qua khỏi m.ô.n.g cô, chiếc áo dài đến nửa đùi. Nhưng mà cô cũng không dám động đậy, bây giờ quần áo và nội y của cô đều đã được cởi ra hết, nếu cô động đậy thì sẽ bị lộ ra ngay.
Nhìn Tống Thời Thanh thuần thục giặt quần áo cho cô, còn giặt cả đồ nhỏ của cô……
Khương Tuệ Tuệ: “……”
Đột nhiên lỗ tai hơi nóng lên một chút, là có chuyện gì đã xảy ra vậy?
Sau khi giặt quần áo xong, bắt đầu hong khô trước đống lửa. Quần áo được may từ chất liệu mỏng, không bao lâu đã được hong khô, thay váy xong, Tuệ Tuệ tùy ý nắm tay Tống Thời Thanh, hai người cùng nhau quay trở về.
Đây quả nhiên là một đêm khó quên, vì suối nước nóng, cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1552556/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.