Thật đáng tiếc là hiện tại không có điện thoại di động nên không thể chụp ảnh tự sướng để lưu lại khoảnh khắc, nhưng việc mặc quân phục lên sân khấu để biểu diễn cũng có thể coi là thỏa mãn mơ ước của cô.
Lớp trang điểm của cô ngoại trừ phần mắt đậm hơn thì những chỗ khác đều tương đối nhạt, cô chỉ cần tẩy phần mắt kĩ một chút là được.
Tống Thời Thanh, Thẩm Kiêu Dương, Tạ Phương Hoa, ba người họ đã đợi sẵn ở ngoài cửa. Khương Tuệ Tuệ là người đầu tiên ra ngoài và tình cờ nhìn thấy bọn họ.
Tạ Phương Hoa là người đầu tiên chạy ra, nắm lấy tay Khương Tuệ Tuệ, phấn khích nói: "Tuệ Tuệ, trời ơi, cô hát hay quá đi. Cô không biết đâu, lúc tôi ngồi dưới hàng ghế khán giả, khi nghe cô hát, tôi thậm chí còn nổi hết da gà đây này. Ngoài ra, cô còn nhảy rất tốt nữa..."
Cố Diệp Phi
Thẩm Kiêu Dương cũng đi tới phụ họa: “Đó là tất nhiên, nếu không tôi đã không đề nghị chị dâu lên sân khấu biểu diễn rồi.”
Chỉ có Tống Thời Thanh là không nói gì, gần như vô hình đứng bên cạnh Khương Tuệ Tuệ. Trước khi cô kịp phản ứng, anh đã đưa tay ra, dịu dàng mà nắm lấy tay cô.
Mùa này ở trong nhà lâu còn dễ cảm thấy nóng, huống chi ở trong sảnh đông người như vậy. Xem xong màn trình diễn, ai cũng toát mồ hôi vì nóng. Vì vậy nếu muốn xem một bộ phim vào ban đêm thì nên xem nó trên bãi cỏ trống rộng rãi.
Buổi tối gió thổi chầm chậm, mọi người cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/1552585/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.