Ngày hôm sau, ánh mặt trời dần dần lóe lên sau lớp mây, làm tản đi chút bóng đêm còn sót lại, nhuộm đỏ nửa bầu trời.
Màu xanh ngắt phủ khắp núi Ô, đột nhiên có lớp khói bốc lên cuồn cuộn.
Thủ vệ canh giữ ở chỗ quân lương ngửi thấy được mùi cháy khét bỗng nhiên bừng tỉnh, chỉ thấy ánh lửa ngút trời ở phía sau bắt đầu lan đến gần, hoảng hốt sợ hãi, còn chưa kịp sai người vội vàng đi dập lửa thì lại nghe thấy tiếng ngựa hí, người hô, kèn vang vọng ở dưới chân núi.
"Đại quân sắp đánh lên núi rồi, tất cả mọi người tập hợp, đi đánh chính diện quân địch với ta!" Trong những tiếng ồn ào vang trời, không biết là ai gân cổ hét lên một câu như thế.
Giọng nói đó xuyên qua rừng rậm, vang vọng bên tai, làm giật mình cả những đàn chim.
Trong rừng có tiếng sột soạt vang lên, quân phản loạn rải rác khắp bốn phía còn chưa kịp phản ứng lại thì đã đi theo người đi trước như một bản năng, vây về phía chân núi.
Giữa trời vang lên một tiếng nổ lớn, năm vạn đại quân nheo mắt nhìn thấy tín hiệu được phát lên, đạp bằng hết những gai góc cây cối dưới chân núi, nâng cao thương dài và đao chiến, xé rách ra tuyến phòng thủ thiên nhiên đầu tiên.
Đao kiếm giao nhau, mưa tên dày đặc, từng tiếng hét gào giống như là chấn động ngọn núi, rung động đến mức đất đá dưới chân núi cũng bắt đầu run rẩy.
Phù Kính Nguyên đứng ở chỗ khá là kín đáo ở trên cao, nghiến răng nghiến lợi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bop-chet-doa-hoa-sen-trang-kia/2257296/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.