—
Lê Cửu vừa đến Lê gia đã cảm thấy, Lê lão gia tuyệt đối không hiền hòa như vẻ ngoài, nhưng cô không ngờ rằng, ông ấy lại là một con cáo già đến mức này.
Thật không ngờ lại lừa cô hết lần này đến lần khác!
Lê Cửu nhất thời không biết phải làm biểu cảm gì.
“Tiểu Cửu, giao Lê gia cho cháu là quyết định sau khi ông đã suy nghĩ kỹ càng.”
Lê lão gia cười híp mắt nhìn cô, dù rằng cô bình thường có phần lười biếng, nhưng ông chắc chắn rằng, Lê gia trong tay cô nhất định sẽ tốt hơn.
Khóe miệng Lê Cửu co giật, cô là người lười biếng, MZ và Mạc gia đã là bất đắc dĩ, nếu thực sự tiếp nhận Lê gia, thì những ngày yên tĩnh của cô thực sự sẽ kết thúc.
Hơn nữa, cô cũng không có ý định ở lại Lê gia mãi mãi, sẽ có ngày cô rời đi.
Lê gia đối với cô mà nói, sẽ là gông cùm.
Thêm vào đó, cô không phải người của Lê gia.
Suy đi nghĩ lại, cuối cùng Lê Cửu vẫn nhăn mặt từ chối, “Xin lỗi ông nội, cháu thực sự không thể nhận.”
Lê lão gia không thay đổi sắc mặt, nói: “Không sao, ông cũng biết giao Lê gia cho cháu ngay lập tức là không hợp lý, có thể từ từ.”
“Ông nội…”
Lê Cửu hạ thấp giọng, cố gắng khiến giọng nói của mình nghe có vẻ trịnh trọng hơn.
“Cháu không có hứng thú với Lê gia, nói thẳng ra, cháu không thích.”
Cô nhìn thẳng vào Lê lão gia, đôi mắt đầy nghiêm túc chưa từng thấy.
Nhìn nhau một hồi, cuối cùng Lê lão
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-co-ay-luon-thich-ngu/2866837/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.