Bạch Bái là thiên vương trong giới âm nhạc, cực nổi tiếng, show diễn có thể nói là vạn người tề tụ, sôi nổi chưa từng có.
Ân Thứ theo đám người chen chúc đi vào bên trong rạp, nhìn nhìn Tề Dịch ở bên cạnh, phát hiện trong hoàn cảnh này thế nhưng vẫn thực nhàn nhã, trên người hệt như có thiết bị tự né tránh, đám người vô thức nhường ra một không gian vừa đủ để cậu đi tới.
“Úi, ai giẫm chân tôi vậy?”
“Khỉ, bóp tiền của tôi!”
“A, biến thái!”
Đám người ở gần Ân Thứ xôn xao không ngừng, mà bên Tề Dịch thì lại sóng êm gió lặng, hai bên cách nhau chỉ tầm bốn năm mét, nhưng quay đầu nhìn lại thì phân biệt thực rõ rệt.
Tề Dịch đi tới chỗ Ân Thứ, nắm tay anh, ôn hòa nói: “Theo tôi, đừng lạc.”
Ân Thứ nắm tay thật chặt, theo Tề Dịch xuyên qua đám người, một đường thông suốt không bị ngăn cản, cũng không còn hỗn loạn nữa.
Ân Thứ nhìn sườn mặt Tề Dịch, ánh mắt nhu hòa, chỉ cần ở cùng một thế giới với cậu thì có thể hạnh phúc cùng bình yên tới không nói nên lời.
Tả Thành chỉ tìm được cho bọn họ hai vé bình thường, vị trí ở phía sau, tuy khoảng cách tới sân khấu khá xa nhưng tầm nhìn cũng không tệ lắm. Chỉ là ánh sáng lờ mờ nên muốn tìm ra chủ nhân con dao kia khó khăn hơn không ít.
Bất quá có Ân Thứ ở, nan đề này giải quyết thực dễ dàng. Anh hệt như một khối nam châm, quỷ khí trong hội trường đều tụ tập về phía này, chậm rãi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-hanh-van-lai-tap/953715/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.