Đến bên cửa. Lôi cô vào phía trong , rõ ràng hắn còn tăng thêm lực đạo. Cô thật sự muốn khóc đến nơi . Thật là đau. Đau không chịu nổi
- đau quá. Anh làm tôi đau . Buông ra đi. Tôi không dám nữa. Anh bắt tôi làm gì cũng được
hàn mặc phong nhìn cô, từ từ buông tay ra . Hừ lạnh. Tiến đi phía trước. Cô xoa xoa cổ tay đi theo phía sau. Đàn ông gì mà nhẫn tâm như thế. Không thấy cô là con gái chân yếu tay mềm mà vẫn hành động thô lỗ như thế. Có con điên mới yêu hắn. Hàn mặc phong thêm một lần quay lại nhìn cô, với kiểu tốc độ rùa bò của cô làm hắn phải chau mày. Hàn mặc phong một tay cầm lấy tay cô lôi đi
- đừng. Tôi tự đi được
hàn mặc phong rõ là không muốn để tâm lời cô nói tiếp tục lôi đi nhanh hơn. Đến khu đồ thời trang, hàn mặc phong buông tay cô ra, ngồi xuống chiếc ghế sofa gần đó. Cô đứng nhìn quy mô siêu khủng của shop thời trang này thì hai người nhân viên nữ đến đưa cô đi
- á . . . Hai chị làm gì vậy - cô la lên
lôi cô hết dãy này qua dãy khác, ướm hết bộ này qua bộ khác, chân cô như không còn nổi sức để đi, mặc cho người ta lôi lôi kéo kéo. Cô đâu phải là manơcanh để bọn họ mặc đồ làm mẫu mà cứ lôi suốt như thế. Vả lại hai người này sao khỏe như vậy, cô muốn vùng vẫy thế nào cũng khống chế được. Cứ như bọn họ không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/boss-lanh-lung-va-nu-hoang-bang-gia/2290322/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.