Tôi trở về nhà sau 1 buổi sáng mệt mỏi, ko làm gì cũng mệt, tài thế chứ lị. Đang ngồi rửa rau ngoài sân thấy tiếng vỗ cánh, nhìn lên bờ tường thì thấy 1 con gà choai choai đứng chễm chệ ở đấy.
- Cô Xuân ơi, gà nhà cô bay qua đây này.- tôi gọi với sang nhà hàng xóm.
- Mày chặn lại cho cô, sang ngay bây giờ đây.
Cô Xuân với thằng con trai vừa sang đến nơi thì con gà lại bay về tường nhà cô ấy rồi, mẹ tôi cười:
- Gà gì bay cứ như chim ý.
- Nuôi 12 con gà ri, đang cho ăn đếm thử thấy thiếu mất 1 con thì thấy cái Giao nó gọi.
- Về lấy lưới giăng ở bờ rào ý, đêm lại bay mất sáng dậy nhìn ko thấy gà đâu.
- Tôi cũng định thế, có mấy con gà bay mất tết lấy gì mà ăn.
..........
Ngày hôm sau là diễn ra cuộc thi thể thao, lớp tôi con trai đăng kí đá bóng, chả biết thầy xếp cho chúng nó đá với lớp nào.
Vũ Phong: " ngày mai ra sân cỏ xem tớ đá bóng nhé."
Tôi: " được."
Vũ Phong: " tên sáng nay đưa cậu đi đâu vậy?"
Tôi: " à, tớ đưa đi thăm quan trường."
Vũ Phong: " cẩn thận ko nó lừa đấy. 😁😁😁"
Tôi đọc xong tin nhắn thì bật cười, làm gì có ai nhiều mưu mô như thế.
Tôi: " rồi rồi."
.........
Sáng hôm sau tôi dậy rất sớm, ra sân tập thể dục 1 lúc, sáng mùa đông ở miền Bắc rất lạnh, lạnh sương muối nên rát hết cả tay. Tôi chùm kín khăn cả đầu để giữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buc-thu-tinh-anh-viet-cho-em/504741/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.