Hạ Viễn lập tức nghĩ đến Hạ Mộ, đâu còn dám nói điều kiện với con cáo già Tống Phục Hành như vậy.
Một cái thóp sống sờ sờ trong tay anh, nếu có thể dùng con gái để đổi lấy, đương nhiên là không chút do dự mà đổi. Còn Hạ Mộ sau này sẽ ra sao, thì chẳng liên quan gì đến ông ta.
Hạ Mộ vừa hoảng vừa loạn, cô không biết Hạ Viễn tìm Tống Phục Hành từ lúc nào, hơn nữa nhìn tình hình vừa rồi, rõ ràng là tìm Tống Phục Hành để xin tiền, mà không chỉ một lần.
Vừa rồi như vậy, rõ ràng đã chọc giận anh rồi.
Liệu anh ấy có thấy phiền không, liệu có thấy cả nhà cô đều là lũ hút máu không?
Tống Phục Hành đặt điện thoại xuống, đứng dậy đi về phía cô.
Trong văn phòng im lặng, Hạ Mộ có chút hoảng sợ, theo bản năng muốn nhặt cây bút rơi trên đất.
Vừa mới đứng dậy, Tống Phục Hành đã ôm cô từ phía sau.
Cô hơi cứng người, cầm cây bút trong tay bối rối, không biết anh nghĩ gì, trong lòng càng thêm hỗn loạn.
Cô có chút sợ hãi, đặc biệt là những lời anh vừa nói, dường như đã in sâu vào tâm trí, ngay cả khi anh tiếp cận cô một cách dịu dàng như vậy, cũng đủ để cô cảm nhận rõ ràng một khía cạnh hoàn toàn khác của anh.
Có lẽ là do làm thương nhân đã lâu, trong việc giải quyết mọi chuyện đều nhanh chóng và tàn nhẫn, chỉ cần nắm bắt được vấn đề, tuyệt đối không để lại một chút đường sống nào.
Nhanh đến mức khiến người ta không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buc-thu-tinh-so-32-dan-thanh-thu/2776755/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.