【 Triệu Lí: Thật kỳ diệu, Lâm tổng đáp ứng rồi. 】
Trên giường hai người đang ngủ, điện thoại bên gối sáng lên, màn hình hiện lên dòng tin nhắn WeChat này.
【 Triệu Lí: Người đâu rồi? 】
【 Triệu Lí: Trước tiên tôi chạy đến đến Kim Thành đây.】
Triệu Lí siêng năng nhắn nhiều hai tin nhưng đầu bên kia vẫn không hồi đáp, anh ta suy nghĩ một lát, gọi điện thoại là tốt nhất, vì thế nhanh chóng gọi qua, một lúc sau điện thoại mới kết nối, giọng nói Lâm Đế khàn khàn: “Ừ?”
“Đang ngủ sao?” Triệu Lí dò hỏi, Lâm Đế có chút không kiên nhẫn: “Đúng, chuyện gì?”
Triệu Lí lập tức nói: “Tôi đi Kim Thành…….” Nói được một nửa anh ta đột nhiên dừng lại, bên kia có một giọng nữ tinh tế mềm mại gọi ‘ông xã’, Triệu Lí: “…..Cậu… Cậu đang ngủ cùng ai đấy?”
Lâm Đế ôm chầm Lưu Tử Đồng, thấp giọng nói: “Anh ở đây, ngủ đi em.”
Triệu Lí: “……” Cạch, anh ta cúp điện thoại, mặt bốc khói.
Mẹ nó!
Không nên gọi cuộc điện thoại này mà.
……
“Ai vậy ạ?” Lưu Tử Đồng ngáp một cái rồi chôn mặt vào ngực anh, Lâm Đế cúi đầu hôn trán cô, ôm người sát lại, nói: “Triệu Lí, chắc là nói việc đi Kim Thành.”
Lưu Tử Đồng nhỏ giọng ừ một tiếng, chân quấn lên eo anh, trong chăn ấm áp, có độ ấm của hai người, hơn nữa còn thoang thoảng mùi sữa tắm lúc nãy, lúc ngủ tứ chi quấn lấy nhau, có thể nghe được hơi thở của đối phương, vừa nhấc mắt lên liền thấy xương quai xanh của anh, hô hấp của hai người có chút rối loạn.
Lưu Tử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buc-tranh-ay-em-ve-vi-anh/847414/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.