edit: hangaof
beta: An An & Hàn Phong Tuyết
Do trước khi trời tối vì Lâu Vân Thiên lao tâm lao lực hầm canh gà, khi hắn rời quán trà đi còn phải lo lắng bảo dưỡng trà xá thân yêu của tôi – chính là tẩy cái mùi – đến khi nó khôi phục như lúc đầu tôi mới an tâm ngủ, cho nên ngày hôm sau tôi thức dậy hơi muộn.
Lão nương xem như đã hiểu rõ thời thế, tôi, con mẹ nó, chính là có số làm nha hoàn, cho dù là trước hay sau khi xuyên qua, sống kiểu hưởng thụ được đánh một giấc ngủ ngon còn được dậy muộn như vậy với tôi không có nửa xu quan hệ.
Bên ngoài Tiểu Mãn đạp cửa cạch cạch: “Lăng Đang chết tiệt! Ngươi là heo à! Rời giường!”.
Tôi lệ rơi đầy mặt, đúng là không có cái gì tốt lành, lão nương nhặt được cái tên tiểu bạch kiểm đem về, ngày ngày ăn nói khép nép hầu hạ, thế mà báo đáp cho tôi là nửa đêm còn đến kêu la!
Rốt cuộc ai là nhà tư bản tàn ác a? Muốn công nhân mỗi ngày bãi công chơi phải không?
Tiếng đá cửa của Tiểu Mãn ngày càng lớn, tôi vừa luống cuống mặc quần áo vừa kêu lên: “Đợi lát nữa… đợi…”.
Được rồi, không cần đợi nữa, chốt cửa của tôi đã hỏng rồi.
Cánh cửa kêu rắc rắc một tiếng rồi văng ra, đụng vào tường rồi lại bắn trở về. Tôi cùng Tiểu Mãn mắt to trừng mắt nhỏ (mắt to chính là tôi, không thể nghi ngờ, ai nghi ngờ lôi ra ngoài, đánh!),tôi đang cầm váy ngoài mặc vào, Tiểu Mãn há miệng, một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buc-xuong-vi-luong/1430106/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.