Món chính buổi tối là cá thì* hấp. (món này mới…)
*Cá thì: một con cá thuộc họ herring mà dành phần lớn cuộc sống của mình trên biển, thường vào sông để đẻ trứng. Nó là một con cá thực phẩm quan trọng ở nhiều khu vực.
Tôi tuy là dân quê đấy nhưng cái món này đừng nói là đã ăn, ngay cả tên cũng chỉ mới nghe trong tiểu thuyết nào đó của Trương Ái Linh.
[*] Trương Ái Linh: tác gia nổi tiếng của Trung Quốc, ngoài “Khuynh thành chi luyến” thì “Sắc Giới.” chính là tác phẩm nổi tiếng của bà.
Dì Trương từng viết, cá thì có lớp vảy đẹp đẽ, mặt trên thì có đầy… phì phì phì. Bà nói, đời người có ba cái đáng hận nhất, một là hận hoa hải đường không tỏa hương thơm, hai là hận cá lắm xương, còn ba là hận tình duyên chưa thành.
Từ đó có thể thấy, dì Trương của chúng ta cũng có tinh thần ăn uống lắm chứ, cái gì hoa cái gì sách vốn chỉ là nền, tinh thần ăn uống so ra vẫn còn kém xa lợi ích của thức ăn trong thực tế.
Còn cái người tự coi là sành ăn tôi đây hôm nay rốt cục cũng thấy cái món này nó tròn méo ra sao, nhưng chỉ được nhìn chứ không được ăn, đã thế còn phải nghe người ta sai bảo này nọ. Bọn họ ngồi tôi đứng, bọn họ ăn tôi nhìn.
Kiếp sống của quần chúng lao động thật chua xót…
Vì Diệp Tô hành động bất tiện nên bàn ăn đặt ngay trong phòng hắn. Hai cha con họ Diệp mỗi người một bên, tôi đáp một tiếng nhận lệnh ngoan ngoãn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buc-xuong-vi-luong/1430148/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.