Sân bay Patton ở nước M, thời gian tại đây đang là 7 giờ.
Thẩm Quân Hoài bước xuống máy bay sau chuyến bay mười mấy tiếng đồng hồ, một tay cầm lấy chiếc cặp trợ lý đưa, một tay móc điện thoại ra. Vừa mới tắt chế độ máy bay đi là thông báo đã dồn dập vang tiếng ting ting ting. Anh tưởng lại là tin nhắn bố gửi đến giục, bóp ấn đường một cái, kìm nén bớt phiền não trong lòng rồi giở màn hình chi chít đỏ lè ra.
Cực kì nhiều thông tin, có bất mãn thúc giục từ bố, có Tô Trường Tiện hỏi thăm hạ cánh chưa, có báo cáo tiến triển mới nhất của hạng mục do cấp dưới gửi, còn cả một tin của Hạ Khả, là sinh viên từng làm trợ lý của anh ở trường Tổng hợp mà đã lâu lắm chưa liên lạc gì. Anh trả lời chọn lọc vài người, thoáng do dự một giây trước cái tên Hạ Khả, rồi cũng ấn mở.
Ấy là một đoạn clip, người trong clip ôm đàn guitar hát một bài hát tiếng Anh.
Thẩm Quân Hoài đứng nguyên tại chỗ, cúi đầu, duy trì tư thế nhìn vào điện thoại.
Sảnh sân bay buổi sáng rất ồn, có đoàn đi tour đang nhốn nháo tập hợp lấy hành lý quanh đó, có tiếng khóc quấy rầm rĩ của trẻ con, có đội lao công lái xe điện quét dọn lượt đầu tiên trong ngày hôm nay. Những âm thanh ấy lơ lửng giữa không trung rồi dần dà trôi xa, từ từ tắt tiếng như bị bọc mất một tầng xốp cách âm, sau cùng biến thành bộ phim câm trắng đen đang ngưng đọng. Bản thân Thẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bui-duong-xa-co-ay-vua-di-vua-hat/2727414/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.