Ngày tin dữ về cái c.h.ế.t của phụ thân truyền đến, mẫu thân ta đang giặt áo bên bờ sông.
Giữa trời đông rét buốt, nước sông trôi đầy những mảnh băng, lạnh đến thấu xương.
Tổ mẫu không cho mẫu thân dùng nước nóng, nói rằng củi lửa quý giá, chẳng phải thứ dành cho kẻ không sinh được con trai như bà ấy.
Ta lên núi cố sức nhặt thêm củi, nhưng khi mang về thì tất cả đều bị nhị thúc dùng để đốt lò sưởi, còn hai mẹ con ta, dù chỉ dùng thêm một cành cây nhỏ cũng sẽ bị tổ mẫu đánh đập rồi mắng mỏ suốt ba ngày ba đêm.
Ta muốn giúp đỡ, nhưng mẫu thân lại đuổi ta sang một bên.
"Ven sông lạnh lắm, con qua bên kia chơi đi, bên đó có nắng, sẽ ấm hơn."
Mẫu tử chúng ta mặc chẳng đủ ấm, giữa trời đông lạnh giá, chỉ có thể trông chờ vào ánh nắng giữa trưa để sưởi ấm chút ít.
Giặt xong áo, chúng ta trở về nhà, tổ mẫu cùng các tộc lão đã chờ từ lâu.
Họ nóng lòng, nhưng chẳng buồn ra sông tìm.
Tổ mẫu muốn đợi mẫu thân giặt xong đống áo hôm nay.
"Giặt cái gì mà lâu vậy, lại chẳng biết lang thang ở đâu rồi, đúng là đồ tiện nhân, Vĩnh An không ở nhà, lòng dạ cũng chẳng biết đã bay đi đâu nữa."
Bà vẫn như mọi khi, chửi rủa một tràng rồi ném ra một bọc đồ.
"Quan gia đã gửi tin, Vĩnh An bị ngươi khắc c.h.ế.t rồi. Từ khi cưới ngươi, con ta chẳng gặp được chuyện gì may mắn cả. Giờ Vĩnh An đã mất, ngươi cũng mau gả đi, đừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buoc-ngoat-sau-khi-tai-gia-noan-kha-kha/454285/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.