An Yến đi làm về nhặt được một con chó ở ven đường, đặt tên cho nó là Bình An.
Trời mưa, chó nhỏ cả người đầy bùn cuộn mình bên vệ đường, tiếng rên rỉ yếu ớt cũng không đánh động được người đi đường, bởi vì nó chỉ là một con chó cỏ bình thường, không phải giống gì quý hiếm.
Áp lực công việc khiến An Yến không thở nổi, mỗi ngày đều phải tăng ca tới khuya, nhưng chỉ đổi lại toàn lời mắng chửi của cấp trên, khoảnh khắc nhìn thấy Bình An, cậu đã trực tiếp cởi áo bọc nó ôm về nhà.
Sau khi được tắm rửa sạch sẽ, lại ăn xong một bát thức ăn cho chó, cún con cứ vậy trở thành người nhà của An Yến.
An Yến nhìn chó nhỏ ngủ say, khẽ cười một tiếng, lấy điện thoại ra chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè.
[Thành viên với của gia đình: Bình An.
]
Bạn bè đều cười cậu, nói muốn nuôi chó thì sao không tới cửa hàng thú cưng mà mua, Bình An cũng chỉ là một con chó cỏ, còn không biết có bị bệnh gì không, tiêm vắc xin với đăng ký nhập hộ cũng phải cần một số tiền lớn.
An Yến nhìn những bình luận trên vòng bạn bè, không giải thích, tự like một cái vào bức ảnh.
Chỉ có An Yến biết, bộ dạng cuộn mình lẻ loi bên vệ đường của Bình An rất giống bản thân cậu năm đó, lúc đó không ai đưa tay ra với cậu cậu cũng không oán, bây giờ cậu có thể đưa tay với Bình An, cậu không thể làm lơ không thấy.
Sau mấy ngày ở chung, Bình An cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buoi-mat-ong/505724/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.