Sau khi mua xong món chính, họ chuyển đến khu đồ ăn vặt. Đồng Tiểu Điệp nhìn Tông Chính điên cuồng “quét” hàng loạt bỏ vào xe đẩy: khoai tây lát, bánh quy, kẹo dẻo, kẹo cứng, kẹo bông gòn, kẹo que, các loại hạt, thạch trái cây, xí muội, sơn tra phiến và rất nhiều món linh tinh khác. Vì Đồng Tiểu Điệp vừa nói mình không thích ăn chocolate, Tông Chính đã bỏ qua hoàn toàn kệ hàng đầy màu sắc ấy.
Khi anh dừng lại, Đồng Tiểu Điệp ngước mắt lên nhìn anh, ánh mắt đầy ai oán. Cả người cô nhỏ bé bị “chôn” trong đống đồ ăn vặt với bao bì đủ sắc màu.
“Hạo Thần… Anh giống như con nít vậy đó!”
“Ừm?”
“Chỉ có con nít mới thấy đồ ăn vặt là phát cuồng như anh!”
“Phụt!” Tông Chính bật cười, nhìn Đồng Tiểu Điệp đang dẩu môi, trong tay còn múa may danh sách đồ mua sắm dài ngoằng.
Thành phố L không lớn, ở nơi đông đúc thế này rất dễ gặp người quen. Đúng lúc Tông Chính vừa vươn tay xoa đầu Đồng Tiểu Điệp thì có tiếng gọi: “Tông Chính!”
Anh quay đầu lại, nhìn thấy hai cô gái đồng nghiệp trong văn phòng đang nắm tay nhau bước về phía mình.
Đồng Tiểu Điệp cũng nhìn thấy. Hai cô gái xinh đẹp, trong thời tiết lạnh thế này vẫn mặc váy ngắn, đôi chân được tất đen mỏng ôm lấy, trông dài và cuốn hút.
Tông Chính nhíu mày. Trong văn phòng, hầu hết mọi người đều là con cái của những gia đình có quan hệ, giống anh – một “cậu ấm” đến đây để có một công việc ổn định. Tuy họ không biết rõ gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buom-buom-bay-giai-le-tam-thien/2730234/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.