Ăn cơm xong, Đồng Tiểu Điệp bị Tông Chính đuổi ra phòng khách nghỉ ngơi, còn anh một mình ở trong bếp rửa chén. Tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên từ phòng ngủ.
“Hạo Thần, điện thoại kêu!” Đồng Tiểu Điệp chạy vào bếp báo với anh.
“Lấy giúp anh với.”
“Dạ!” Cô nhanh chóng chạy ra ngoài, lần theo tiếng chuông để tìm điện thoại.
Chiếc điện thoại màu đen của Tông Chính nằm trên bàn, đè lên một tờ giấy trắng. Điều đầu tiên đập vào mắt Đồng Tiểu Điệp là những ký hiệu chi chít trên tờ giấy, nhưng đáng tiếc cô chẳng hiểu được gì ngoài những đường ngoằn ngoèo trông như nòng nọc và vài ký tự kỳ lạ. Cô vội nhìn lên màn hình điện thoại, thấy hiển thị tên người gọi là Quản Tử. Không nghĩ nhiều, Đồng Tiểu Điệp chạy nhanh vào bếp, áp điện thoại lên tai anh khi anh vẫn đang cúi người rửa chén. Tông Chính, với hai tay đầy xà phòng, chỉ khẽ cười rồi cúi đầu thấp hơn để cô không phải nhón chân quá vất vả.
“Cậu đang ở đâu?” Giọng của Quản Tử vang lên, nghe có chút khác thường.
“Ở nhà, có chuyện gì vậy?” Tông Chính vừa trả lời vừa liếc nhìn Đồng Tiểu Điệp. Cô ra vẻ như không hề nghe lén, nhưng ánh mắt tò mò lại bán đứng cô.
“Tôi sẽ đến tìm cậu!”
“Bây giờ á?”
“Đúng vậy.”
Tông Chính ngẩng lên, nhìn Đồng Tiểu Điệp đang đứng cạnh mình, hương thơm dịu nhẹ của cô lan tỏa quanh anh. Anh cười nhẹ, đáp: “Hôm nay không tiện.”
Đầu dây bên kia im lặng.
“Quản Tử?” Tông Chính gọi, nhưng không thấy phản hồi.
“Tông Chính Hạo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buom-buom-bay-giai-le-tam-thien/2730245/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.