Đồng Tiểu Điệp nhớ lại lần đầu tiên họ thân mật, dù tiếc nuối vì lúc đó Tông Chính say không nhớ gì, nhưng cô vẫn thường xuyên nhớ về nó.
Ngày đó cũng giống như hôm nay, cô vừa lẩm bẩm gì đó, Tông Chính đã hôn cô say đắm.
“Ưm…” Đồng Tiểu Điệp r3n rỉ, bởi vì nụ hôn của anh quá nhanh quá mạnh. Cô vùng vẫy không cho anh đưa tay vào áo.
“Bảo bối ngoan nào.” Tông Chính áp sát tai cô, hơi thở ấm áp phả vào vành tai đỏ ửng của cô, anh cắn nhẹ.
“A!” Đồng Tiểu Điệp rùng mình vì cái li3m quá sâu vào tai. Bàn tay lớn của Tông Chính đã đặt lên bầu ng ực cô, khiến cô như bị thiêu đốt, bụng dưới co rút.
“Hạo Thần…”
“Hửm?” Tông Chính tập trung kéo áo cô.
“Hạo Thần…” Đồng Tiểu Điệp chỉ là vô thức gọi tên anh.
Tông Chính dừng lại, chăm chú nhìn xuống cơ thể nhỏ nhắn của cô, “Gọi anh là Thần.”
Đồng Tiểu Điệp túm lấy cánh tay săn chắc của hắn, nhỏ giọng gọi: “Thần.”
Tông Chính thưởng thức nụ hôn của cô, rồi cúi xuống ngậm lấy điểm đỏ trên bầu ng ực cô.
“Ưm!” Đồng Tiểu Điệp ngẩng đầu, sau đó từ từ ngã xuống, Tông Chính đỡ lấy lưng cô. Đồng Tiểu Điệp nheo mắt nhìn xuống, Tông Chính đang vùi đầu vào ngực cô, m út mát, trông thật đáng yêu.
“Hạo Tử!” Giọng nói của cô run rẩy, nũng nịu gọi.
Tông Chính ngẩng đầu, nghe cô gọi mình là “Hạo Tử”, anh dừng lại, rồi hôn nhẹ vào khóe miệng cô.
“Nói gì thế?”
“Ha ha, Hạo Tử đấy! Hạo Thần, anh giống như một đứa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buom-buom-bay-giai-le-tam-thien/2730289/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.