Liên Dịch vốn là người mê ăn khuya, còn Quản Tử thì hào hứng tới chỉ để hóng chuyện. Khi Đồng Tiểu Điệp tỉnh dậy sau giấc ngủ, hai người kia đang ngồi trên sàn phòng khách chơi cờ nhảy.
“Ha ha, đến ăn tiệc cùng chúng mình sao!” Đồng Tiểu Điệp dụi mắt, rồi tựa vào Liên Dịch ngồi xuống.
Quản Tử vẫy tay với cô: “Tiểu Hồ Điệp, qua đây ngồi cạnh tôi đi, nhìn tôi thắng ván này thế nào!”
Liên Dịch nhíu mày, đẩy một quân cờ từ phía mình nhảy thẳng vào vị trí của Quản Tử.
“Hả?! Cô đi kiểu gì vậy!?” Quản Tử vốn định tính toán đường đi nhưng bị cản mất, tức giận kêu lên. Nhưng dù đang khó chịu, đôi mắt hai mí của anh vẫn sáng đẹp, gương mặt vì tức giận mà hơi ửng đỏ. Đồng Tiểu Điệp nhìn mà nghĩ thầm, ừm, trông cũng đẹp trai phết.
Mãi đến khi Tông Chính tan làm về, Liên Dịch đã thắng đến mức không còn muốn đấu nữa, còn Quản Tử thì tức tối nhào về phía Tông Chính, túm lấy cà vạt của anh, gào lên đòi huynh đệ báo thù.
Liên Dịch cũng quay sang nhìn Tông Chính đầy mong đợi.
Tông Chính xoay người một cái, cười nhạt: “Ngoài trời gió nổi lên rồi, anh đưa em vào thay đồ nhé.”
Nói xong, anh ôm Đồng Tiểu Điệp đi luôn.
Quản Tử nhìn theo, lòng đau như cắt. Trong lòng càng thêm quyết tâm phải tìm một cô gái cho riêng mình – phải giống Tiểu Hồ Điệp vậy mới được!
Đồng Tiểu Điệp bị kéo vào phòng ngủ, vừa mở tủ quần áo đã bị Tông Chính ôm chặt từ phía sau. Anh cao lớn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buom-buom-bay-giai-le-tam-thien/2730291/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.