Tông Chính không lái xe thẳng đến ‘Nhân Lương’. Hôm nay, anh đã cố tình xin nghỉ để dành thời gian bên vợ, tận hưởng một ngày trọn vẹn cùng cô.
‘Hạo Thần, chúng ta đang đi đâu vậy?’ Đồng Tiểu Điệp nghiêng đầu nhìn biển báo giao thông, con đường này không phải hướng đến ‘Nhân Lương’.
‘Về nhà.’
‘Nhưng Nhân Lương…’
‘Về nhà của chúng ta.’ – Tông Chính đáp, rồi rẽ vào đoạn đường của khu chung cư cao cấp.
Dừng xe xong, anh nắm lấy tay cô, cùng bước vào thang máy. Bàn tay to lớn, ấm áp của anh bao trọn lấy đôi tay nhỏ nhắn, trắng nõn của cô.
Ra khỏi thang máy, Tông Chính lập tức bế cô lên: ‘Bà xã, về nhà thôi!’
Lần này, thật sự là về nhà của bọn họ.
Cửa mở ra, Đồng Tiểu Điệp ngoan ngoãn vòng tay qua cổ anh, đôi má ửng hồng.
Phòng khách gần như không thay đổi, chỉ có màu tường đã chuyển sang sắc vàng nhạt ấm áp. Trên bức tường phía sau TV, anh lắp một tấm đệm mềm, ánh đèn hắt xuống dịu dàng. Bên cạnh TV còn có một khung ảnh lớn, bên trong là khoảnh khắc hai người họ trong bộ trang phục rock and roll ngày cưới.
Tông Chính bế cô đi một vòng, từ phòng tập, thư phòng, đến phòng ngủ.
Trước khi bước vào phòng ngủ, anh cười nói: ‘Bà xã, đây sẽ là nơi mà từ nay về sau, anh và em dành phần lớn thời gian bên nhau. Giờ thì, công khai nào!’
Đồng Tiểu Điệp đỏ mặt, định vung tay đấm anh, nhưng ngay sau đó lại tròn mắt khi thấy căn phòng toàn là ren.
‘…’ Cô đứng sững, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/buom-buom-bay-giai-le-tam-thien/2730303/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.